Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Hoàng Mạc ngày 11/09/2016 11:30
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoàng Mạc vào 11/09/2016 23:31
Giữa muôn vàn bài thơ trên thế gian
Tôi chỉ đóng góp một phần nho nhỏ
Như tiếng ca của loài dế
Tôi biết, xin lỗi nhé, có chứng ấy thôi!
Thơ tôi không in dấu đầu đời
Chẳng lưu hình nơi đất nguyệt
Ừ thì cũng có lần lấp lánh
Nhưng gọi là ánh sáng thì chưa
Bởi lẽ tôi yêu mỗi ngôn từ
Và thơ tôi làm môi run âm thầm
Cho tình nhân thèm khát ghì hôn
Như thế họ dập dìu miền đất đỏ
Làm hoàng hôn nơi ấy
So miền nhiệt đới về muộn hơn
Thơ cùng ta từ thuở khai thiên địa
Như tình yêu, đói rét, nạn dịch, chiến tranh
Thơ tôi cũng có lúc ngây ngô khờ dại
Tới mức xấu hổ đôi phần
Nhưng tôi đây chẳng nhất thiết phân trần
Bởi lẽ có niềm tin vững chắc
Rằng thà tìm ý đẹp lời hay
Còn tốt hơn giết chóc muôn lần
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Hoàng Mạc ngày 09/09/2016 21:48
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Hoàng Mạc vào 09/09/2016 21:51
Biệt ly nhé giá mình chưa hội ngộ
Tình đẹp đã qua chỉ đến thế thôi
Giá ngày ấy ta chưa từng hẹn gặp
Dẫu không tôi cũng là khách khác rồi
Tình quá đẹp rồi cũng qua hồi kết
Đã ngấm buồn còn sợ chi cái chết
Nụ hôn khăn vẫy còi tàu tiễn đưa
Rồi đơn côi sau nụ cười tiễn biệt
Biệt ly tới đâu cần nói câu thừa
Kỷ niệm nhỏ cũng tình đôi lứa
Đơn giản vẫy khăn hơn cánh thiệp đưa
Ngất ngây hồn nồng hương lá thu xưa
Giá như em chỉ có một mình tôi
Mộng dệt lứa đôi đã khác rồi
Phương Nam nắng ấm ta xây tổ
Em én lượn ngang trời, anh chỉ hát ca thôi
Biệt ly nhé và như một lần cuối
Hy vọng còn đâu mà chi tiếc nuối
Có mong gặp lại tình vô ích thôi
Khăn vẫy biệt ly duyên đã hết rồi
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]