Đăng bởi Tung Cuong vào 18/08/2023 05:38
Слёзы, оторопь и отчаянье...
Гул нерадостных новостей.
Обитаю я на развалинах
Обречённых на горе дней...
Ветер скалится неприветливый.
Каждый день, как последний раз.
Видно, душу пора проветривать.
Там надежды огонь погас...
Надышаться бы мирным воздухом,
Про запас, чтоб чуть-чуть пожить.
Но седая с косой на подступах
Что-то вздумала ворожить...
Громко судьбы чужие рушились,
Их Господь собирал в ладонь.
Что же мы натворили с душами,
Раз не чувствуем чью-то боль?
Расцветает весна ненужная
Под обломками от домов...
Я с любовью, и без оружия,
Но не в моде сейчас любовь.
Завывают сирены ранние,
Птицы ёжатся и молчат.
Слёзы, оторопь и отчаянье...
Так людьми создаётся ад.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 18/08/2023 05:38
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 18/08/2023 06:39
Có 1 người thích
Nước mắt chảy, lo âu và tuyệt vọng…
Cả loạt tin không vui đưa lại, gầm gào.
Tôi lắt lay trên đống tro tàn
Ngày đêm đến đắm chìm trong đau khổ…
Không thân thiện, gió nhe răng gào rú.
Ngày lại ngày, như giờ tận thế đến rồi.
Đã rõ là, phải đổi gió cho tâm hồn thôi.
Nơi hy vọng đã lắt lay, tắt ngấm…
Ước được thở khí trời hoà bình lắm,
Để dự phòng, để được sống ít ngày.
Nhưng tóc bạc với bím tóc đang đến gần
Có nghĩ được trò gì cần đoán biết…
Bao số phận người dưng bị hại chết,
Chúa thu hết họ vào tay chở che.
Ta đã làm gì với tâm hồn ta,
Sao không thấy có người đang đau đớn?
Xuân đã về mà chẳng ai cần
Dưới mái nhà đã tan tành đổ nát…
Trong tôi ngập tình yêu mà tay không tấc sắt,
Nhưng giờ đây ai thiết nói tình yêu.
Tiếng rú còi báo động sớm tinh sương,
Chim chóc vội thu mình trong im lặng.
Nước mắt chảy, lo âu và tuyệt vọng…
Địa ngục do con người đem lại cho nhau.