Đăng bởi Tung Cuong vào 10/09/2018 17:15, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong vào 10/09/2018 18:58
Бывало, есть тоска под вечер,
Но рядом близкой нет души…
Так люди гасли, словно свечи…
Ломались, как карандаши…
А надо им совсем немного –
Поддержка без колючих фраз,
Любви чуток и вера в Бога…
И состраданье добрых глаз…
Надлом сердечный не замечен…
Мы по своим делам спешим…
А люди гасли, словно свечи…
Ломались, как карандаши…
Мы не нуждаемся в советах,
Когда в душе щемит тоска…
Нам нужно в сердце каплю света,
Когда в руке лежит рука…
С любимым человеком встреча –
Спасение людской души…
Сияли люди, словно свечи…
Точились, как карандаши…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 10/09/2018 17:15
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 10/09/2018 19:25
Trời tối dần khiến lòng nặng trĩu buồn.
Người thân thiết ở gần không thấy có.
Người chợt tắt, như cây nến vụt tắt.
Người dễ gục, như bút chì gẫy đôi.
Mà con người cần nhiều thứ lắm đâu
Cần nâng đỡ, không kèm câu gai góc.
Chút tình yêu và đức tin vào Chúa,
Sự cảm thông trong ánh mắt dịu hiền.
Có chỗ đau trong tim chưa tìm ra,
Ta vẫn vội việc này qua việc khác
Mà người tắt, như cây nến chợt tắt.
Người đổ gục, như bút chì gẫy luôn.
Ta đâu cần nhiều lắm lời khuyên,
Khi khắc khoải nỗi buồn da diết,
Ta cần dọi vào tim giọt ánh sáng
Khi bàn tay giữ chặt trong tay...
Ta chỉ cần được gặp gỡ người yêu
Thì tâm hồn người lại được cứu giúp.
Người cháy sáng, như cây nến rực sáng
Người sắc ngọt, như bút chì mới gọt xong.