Đăng bởi Tung Cuong vào 10/05/2020 06:57
Хочу с тобою вместе засыпать…
К тебе прижаться грудью… и под пледом…
Потом продолжить долгую беседу
О том, как нам полезно помолчать…
Хочу, чтоб ты всегда со мной летал,
Не глядя на нелётную погоду,
На стрелки на часах и время года…
Хочу, чтоб на рассвете целовал…
С ума схожу от запаха волос,
От губ твоих и рук прикосновений…
Ты – лучшее из Господа творений…
Я не шучу сегодня… Я всерьёз…
Я так хочу до капли отдавать
Свою любовь тебе, но как не знаю…
Ночами от тебя стихи рожаю,
А утром я хочу тебя опять…
Что может быть прекрасней и сильней,
Чем чувства, что в душе, как свет в окошке?!
Хочу в твои глаза, в твои ладошки…
Я воздухом дышу любви твоей…
И можно годы даже поменять
На пару дней, где мы с тобой в обнимку…
И сердце победило в поединке,
Который разум не хотел принять…
Я прилечу сквозь дни и города…
Прижмусь к тебе и даже не замечу,
Как сменит утро молчаливый вечер…
Однажды я останусь навсегда…
Мы будем наши родинки считать
И звёзды, что рассыплет ночь седая…
И будет пахнуть дом клубничным чаем…
И будет вечно смятая кровать…
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 11/05/2020 06:57
Em muốn cùng anh lên giường đi...
Muốn áp ngực vào anh...nằm trong chăn mỏng..
Rồi sau ta tiếp tục chuyện dài kì,
Rằng thật có ích khi ta im lặng...
Em muốn anh luôn cất cánh bay cùng em,
Bất kể thời tiết không bay được,
Bất kể đồng hồ chỉ đâu, Bất kể mùa nào trong năm...
Em muốn anh hôn em lúc vừng đông hé rạng...
Em muốn phát điên vì mùi tóc anh,
Vì đôi môi, vì đôi tay anh ve vuốt...
Anh là tác phẩm tuyệt vời nhất Đức tạo hoá cho em...
Hôm nay không đùa đâu... Mà em đang nghiêm túc..”
Em muốn dâng hiến anh tình yêu của em
Đến cùng kiệt, nhưng làm cách nào - chưa biết...
Đêm đêm em còn công việc sinh ra thơ,
Mà sáng sáng em lại muốn anh nữa...
Có gì đẹp đẽ và mạnh mẽ hơn
Tình cảm ngập trong lòng như ánh đèn trong cửa sổ?!
Em muốn chìm vào đôi mắt, hai tay anh...
Không khí tình yêu của anh - em hít thở...
Và có thể đem cả nhiều năm ra đổi về,
Lấy một hai ngày hai ta được ôm nhau ngủ...
Và trái tim chiến thắng trong cuộc quyết đấu này...
Một cuộc chiến mà lí trí không bao giờ chấp nhận...
Em sẽ bay xuyên qua ngày đêm và bao thị thành...
Em ghì chặt anh và thậm chí không hề nhận thấy,
Đêm lặng lẽ trôi, rồi tới sớm ban mai...
Em đến một lần và ở lại vĩnh viễn...
Ta sẽ cùng đếm nốt ruồi trên người anh và em
Và đếm những vì sao rắc trên trời cao sâu thẳm
Và trong nhà sẽ toả hương chè đậm vị dâu tây...
Và giường chăn sẽ nhàu nát suốt ngày bừa bộn...