Thơ » Việt Nam » Cận đại » Huỳnh Thúc Kháng
Đăng bởi hongha83 vào 27/12/2013 22:02
青山三面枕平疇,
一帶瀘河入海流。
諸父諸兄居聚地,
某丘某樹少年遊。
一枝自信鷯巢穩,
萬里那堪鶴夢愁。
多少去時新植桂,
可無翠竿傲寒秋。
Thanh sơn tam diện chẩm bình trù,
Nhất đới Lô hà nhập hải lưu.
Chư phụ chư huynh cư tụ địa,
Mỗ khâu mỗ thụ thiếu niên du.
Nhất chi tự tín liêu sào ổn,
Vạn lý na kham hạc mộng sầu.
Đa thiểu khứ thì tân thực quế,
Khả vô thuý cán ngạo hàn thu.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 27/12/2013 22:02
Đồng phẳng vây quanh ba mặt đồi,
Sông Lô một dải chảy ra khơi.
Đây cha, đây chú, ngày xưa họp,
Này núi, này cây, thuở bé chơi.
Tưởng đó một cành chim làm tổ!
Ngờ đâu muôn dặm hạc xa vời...!
Ít nhiều cội quế trồng khi trước
Được mấy nhành thu ngạo nghễ tươi?
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 17/08/2020 09:42
Ruộng phẳng bao quanh ba mặt đồi,
Sông Lô một dải chảy miền xuôi.
Các cha, các chú, ngày xưa tụ,
Đây núi, đây cây, thuở bé chơi.
Liêu tổ một cành tin tự ổn!
Hạc mơ muôn dặm chịu sầu vơi.
Ít nhiều quế mới trồng khi trước
Cưỡng lạnh có bao nhiêu nhánh tươi?