Ich stand gelehnet an den Mast,
Und zählte jede Welle.
»Ade! mein schönes Vaterland!
Mein Schiff, das segelt schnelle!«
Ich kam schön Liebchens Haus vorbei,
Die Fensterscheiben blinken;
Ich guck mir fast die Augen aus,
Doch will mir niemand winken.
Ihr Tränen, bleibt mir aus dem Aug',
Daß ich nicht dunkel sehe.
Mein krankes Herze, brich mir nicht
Vor allzugroßem Wehe.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 10/03/2007 16:35
Tựa lưng vào cột buồm đứng lặng,
Tôi đếm từng con sóng lô xô.
Thuyền lướt nhanh, buồm căng gió lộng!
Tổ quốc ỏi, xin được giã từ!
Qua ngôi nhà người yêu xinh đẹp,
Ngước lên nhìn, muốn vỡ con ngươi;
Những ô cửa nhà em lấp lánh,
Nhưng không ai thèm vẫy tay tôi.
Lệ, lệ ơi, đừng trào lên khoé mắt,
Khiến tôi nhìn tăm tối thê lương.
Tim ốm đấy, tim ơi, đừng vỡ toác,
Trước nỗi đau tê tái khôn lường.