Cả nể cho nên hoá dở dang,
Sự này có thấu hỡi chăng chàng.
Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc,
Phận liễu sao mà nảy nét ngang
.
Cái tội trăm năm chàng chịu cả,
Chữ tình một khối thiếp xin mang.
Quản chi miệng thế lời chênh lệch,
Chẳng thế nhưng mà thế mấy ngoan.


(Theo bản khắc 1914)

Khảo dị:

- Bản khắc 1922
Chửa hoang

Cả nể cho nên hoá dở dang,
Nỗi niềm chàng biết chăng chàng.
Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc,
Phận liễu sao mà nảy nét ngang.
Cái tội trăm năm chàng chịu cả,
Chữ tình một khối thiếp xin mang.
Quản bao miệng thế lời chênh lệch,
Những kẻ khôn có kẻ ngoan.
- Bản Quốc văn tùng ký
Vịnh người chửa hoang

Cả nể cho nên nỗi dở dang,
Sự này có thấu hỡi chăng chàng.
Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc,
Phận liễu sao mà nảy nét ngang.
Cái tội trăm năm chàng chịu cả,
Mảnh tình một khối thiếp xin mang.
Quản bao miệng thế lời chênh lệch,
Không có nhưng mà thế mấy ngoan.
- Bản Xuân Hương thi sao
Vịnh nữ hoang thai

Quá nể cho nên sự dở dang,
Sự này có thấu hỡi chăng chàng.
Duyên thiên chưa thấy đua đầu dọc,
Phận liễu sao mà nảy nét ngang.
Cái tội trăm năm chàng chịu cả,
Chữ tình một khối thiếp xin mang.
Ai ôi chớ có chê cười nhé,
Không có
nhưng mà thế mấy ngoan.
- Bản Tạp thảo tập
Vịnh nữ hoang thai

Quá nể cho nên hoá dở dang,
Sự này có thấu hỡi chăng chàng.
Duyên thiên chưa thấy đua đầu dọc,
Phận liễu sao mà nảy nét ngang.
Cái tội trăm năm chàng chịu cả,
Mảnh tình một khối thiếp xin mang.
Quản chi miệng thế lời chênh lệch,
Không có nhưng mà mấy ngoan.
- Bản Xuân Hương thi vịnh
Hoang nữ

Cả nể cho nên hoá dở dang,
Sự này có biết hỡi chăng chàng.
Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc,
Phận liễu sao đà nảy nét ngang.
Cái tội trăm năm chàng biết chửa,
Mảnh
tình một khối thiếp xin mang.
Thôi thôi buộc chỉ từ nay nhé,
Cấm thỏ đừng cho tới cửa hang
.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]