Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Hồ Xuân Hương » Lưu hương ký
萍水相逢月下樽,
剛腸片片屬難言。
挑琴有意鳴凰唱,
遶樹無端語鵲喧。
誰贖笳聲歸漢闕,
自羞蓮步出胡門。
半筵別後情多少,
脈脈空離倩女魂。
Bình thuỷ tương phùng nguyệt hạ tôn,
Cương trường phiến phiến thuộc nan ngôn.
Khiêu cầm hữu ý minh hoàng xướng,
Nhiễu thụ vô đoan ngữ thước huyên.
Thuỳ thục già thanh quy Hán khuyết,
Tự tu liên bộ xuất Hồ môn.
Bán diên biệt hậu tình đa thiểu,
Mạch mạch không ly Sảnh Nữ hồn.
Thân bèo nước gặp nhau, nâng chén rượu dưới trăng,
Tấc lòng son sắt thực là khó nói
Gọi đàn, vì có ý mà gảy khúc Câu hoàng
Quanh cây, không cơn cớ gì mà chim thước réo vang
Ai chuộc tiếng kèn Hồ trở về cung Hán
Tự thẹn về việc gót sen ra khỏi cửa rợ Hồ
Sau phút ly biệt, còn lưu luyến biết bao tình,
Lớp lớp khôn rời hồn Sảnh Nữ.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 27/04/2006 08:24
Gặp gỡ dưới trăng chuốc chén mời,
Lòng son đòi đoạn chẳng nên lời.
Khúc đàn ai gảy đà đưa ý,
Ngoài ngõ khách kêu chẳng thấy người.
Ai chuộc tiếng kèn về Hán đó ?
Tủi lê gót ngọc đất Hồ rồi!
Biệt li dở tiệc tình lưu luyến,
Hồn Sảnh sầu đau mạch mạch khơi.
Gửi bởi Vanachi ngày 22/08/2008 11:17
Gặp nhau bèo nước rượu đầy trăng,
Gan ruột bao niềm khó nói năng.
So phím cầu hoàng lời có ý,
Rộn cây chim khách chuyện lăng xăng.
Tiếng khèn về Hán ai thành thuộc,
Gót ngọc sang Hồ thẹn tấm thân.
Nửa tiệc chia tay tình đậm nhạt,
Hồn trinh gái Sảnh mãi giăng giăng.
Gửi bởi Vanachi ngày 22/08/2008 11:22
Tống biệt đăng tiền bả tửu tôn,
Sầu ti lũ lũ dục vô ngôn.
Thụ biên phong tế điểu thanh cấp,
Liêm ngoại nguyệt tà nhân ngữ huyên.
Lân ngã bất tài hư Bạch tuyết,
Hân quân hữu phận thác Chu môn.
Trùng phùng thử hậu tri hà nhật,
Thác đắc tình si nhạ mộng hồn.
Bản dịch của Bùi Hạnh Cẩn:
Nâng chén bên đèn buổi tiễn chân,
Tơ sầu dằng dặc muốn im luôn.
Bên cây gió nhẹ chim kêu gấp,
Ngoài giại trăng tà khách chuyện ồn.
Tôi thẹn không tài nhầm Tuyết Trắng,
Người vui có phận chốn thềm son.
Sau đây gặp lại bao giờ nhỉ,
Chi lạ tình si ngán mộng hồn.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 25/06/2018 19:57
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/10/2019 15:08
Bèo nước gặp nhau nâng chén mời,
Tấc lòng son sắt chẳng nên lời.
Câu Hoàng gảy khúc vì nên ý,
Thước réo quanh cây sao vắng người.
Ai chuộc kèn Hồ cung Hán đó?
Thẹn về gót ngọc cửa Hồ rời.
Biệt ly sau đó còn lưu luyến,
Sảnh Nữ chằm chằm hồn khó rời.