Thơ » Mỹ » Edgar Allan Poe
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 12/02/2024 07:20
Seraph! Thy memory is to me
Like some enchanted far-off isle
In some tumultuous sea -
Some ocean vexed as it may be
With storms; but where, meanwhile,
Serenest skies continually
Just o’er that one bright island smile.
For ‘mid the earnest cares and woes
That crowd around my earthly path,
(Sad path, alas, where grows
Not even one lonely rose!)
My soul at least a solace hath
In dreams of thee; and therein knows
An Eden of bland repose.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 12/02/2024 07:20
Dấu yêu! Kỷ niệm đôi ta
Giống như xứ đảo mù xa diễm tình
Ở vùng biển cảnh linh đình -
Cùng đại dương nổi lôi đình có khi
Bão; nhưng đâu đó, có thì
Bầu trời thanh thản nhu mì triền miên
Hòn đảo tươi cười như nhiên.
Giữa niềm thống thiết ưu phiền bao quanh
Đường trần tôi cứ quẩn quanh,
(Đường buồn, ôi hỡi, xây thành mọc lên
Bông hồng đơn lẻ chẳng nên!)
Hồn tôi dẫu cũng có niềm ủi an
Có em; trong giấc mơ màng
Dịu dàng trong chốn địa đàng thảnh thơi.