15.00
3 bài trả lời: 3 bản dịch

Một số bài cùng tác giả

Đăng bởi demmuadong vào 18/10/2006 19:20

Có 1 bài khác cùng tên trong cùng mục tác giả:

Inferno: Canto XXII

Io vidi già cavalier muover campo,
e cominciare stormo e far lor mostra,
e talvolta partir per loro scampo;

corridor vidi per la terra vostra,
o Aretini, e vidi gir gualdane,
fedir torneamenti e correr giostra;

quando con trombe, e quando con campane,
con tamburi e con cenni di castella,
e con cose nostrali e con istrane;

né già con sì diversa cennamella
cavalier vidi muover né pedoni,
né nave a segno di terra o di stella.

Noi andavam con li diece demoni.
Ahi fiera compagnia! ma ne la chiesa
coi santi, e in taverna coi ghiottoni.

Pur a la pegola era la mia 'ntesa,
per veder de la bolgia ogne contegno
e de la gente ch'entro v'era incesa.

Come i dalfini, quando fanno segno
a' marinar con l'arco de la schiena,
che s'argomentin di campar lor legno,

talor così, ad alleggiar la pena,
mostrav'alcun de' peccatori il dosso
e nascondea in men che non balena.

E come a l'orlo de l'acqua d'un fosso
stanno i ranocchi pur col muso fuori,
sì che celano i piedi e l'altro grosso,

sì stavan d'ogne parte i peccatori;
ma come s'appressava Barbariccia,
così si ritraén sotto i bollori.

I' vidi, e anco il cor me n'accapriccia,
uno aspettar così, com'elli 'ncontra
ch'una rana rimane e l'altra spiccia;

e Graffiacan, che li era più di contra,
li arruncigliò le 'mpegolate chiome
e trassel sù, che mi parve una lontra.

I' sapea già di tutti quanti 'l nome,
sì li notai quando fuorono eletti,
e poi ch'e' si chiamaro, attesi come.

«O Rubicante, fa che tu li metti
li unghioni a dosso, sì che tu lo scuoi!»,
gridavan tutti insieme i maladetti.

E io: «Maestro mio, fa, se tu puoi,
che tu sappi chi è lo sciagurato
venuto a man de li avversari suoi».

Lo duca mio li s'accostò allato;
domandollo ond'ei fosse, e quei rispuose:
«I' fui del regno di Navarra nato.

Mia madre a servo d'un segnor mi puose,
che m'avea generato d'un ribaldo,
distruggitor di sé e di sue cose.

Poi fui famiglia del buon re Tebaldo:
quivi mi misi a far baratteria;
di ch'io rendo ragione in questo caldo».

E Ciriatto, a cui di bocca uscia
d'ogne parte una sanna come a porco,
li fé sentir come l'una sdruscia.

Tra male gatte era venuto 'l sorco;
ma Barbariccia il chiuse con le braccia,
e disse: «State in là, mentr'io lo 'nforco».

E al maestro mio volse la faccia:
«Domanda», disse, «ancor, se più disii
saper da lui, prima ch'altri 'l disfaccia».

Lo duca dunque: «Or dì : de li altri rii
conosci tu alcun che sia latino
sotto la pece?». E quelli: «I' mi partii,

poco è, da un che fu di là vicino.
Così foss'io ancor con lui coperto,
ch'i' non temerei unghia né uncino!».

E Libicocco «Troppo avem sofferto»,
disse; e preseli 'l braccio col runciglio,
sì che, stracciando, ne portò un lacerto.

Draghignazzo anco i volle dar di piglio
giuso a le gambe; onde 'l decurio loro
si volse intorno intorno con mal piglio.

Quand'elli un poco rappaciati fuoro,
a lui, ch'ancor mirava sua ferita,
domandò 'l duca mio sanza dimoro:

«Chi fu colui da cui mala partita
di' che facesti per venire a proda?».
Ed ei rispuose: «Fu frate Gomita,

quel di Gallura, vasel d'ogne froda,
ch'ebbe i nemici di suo donno in mano,
e fé sì lor, che ciascun se ne loda.

Danar si tolse, e lasciolli di piano,
sì com'e' dice; e ne li altri offici anche
barattier fu non picciol, ma sovrano.

Usa con esso donno Michel Zanche
di Logodoro; e a dir di Sardigna
le lingue lor non si sentono stanche.

Omè, vedete l'altro che digrigna:
i' direi anche, ma i' temo ch'ello
non s'apparecchi a grattarmi la tigna».

E 'l gran proposto, vòlto a Farfarello
che stralunava li occhi per fedire,
disse: «Fatti 'n costà, malvagio uccello!».

«Se voi volete vedere o udire»,
ricominciò lo spaurato appresso
«Toschi o Lombardi, io ne farò venire;

ma stieno i Malebranche un poco in cesso,
sì ch'ei non teman de le lor vendette;
e io, seggendo in questo loco stesso,

per un ch'io son, ne farò venir sette
quand'io suffolerò, com'è nostro uso
di fare allor che fori alcun si mette».

Cagnazzo a cotal motto levò 'l muso,
crollando 'l capo, e disse: «Odi malizia
ch'elli ha pensata per gittarsi giuso!».

Ond'ei, ch'avea lacciuoli a gran divizia,
rispuose: «Malizioso son io troppo,
quand'io procuro a' mia maggior trestizia».

Alichin non si tenne e, di rintoppo
a li altri, disse a lui: «Se tu ti cali,
io non ti verrò dietro di gualoppo,

ma batterò sovra la pece l'ali.
Lascisi 'l collo, e sia la ripa scudo,
a veder se tu sol più di noi vali».

O tu che leggi, udirai nuovo ludo:
ciascun da l'altra costa li occhi volse;
quel prima, ch'a ciò fare era più crudo.

Lo Navarrese ben suo tempo colse;
fermò le piante a terra, e in un punto
saltò e dal proposto lor si sciolse.

Di che ciascun di colpa fu compunto,
ma quei più che cagion fu del difetto;
però si mosse e gridò: «Tu se' giunto!».

Ma poco i valse: ché l'ali al sospetto
non potero avanzar: quelli andò sotto,
e quei drizzò volando suso il petto:

non altrimenti l'anitra di botto,
quando 'l falcon s'appressa, giù s'attuffa,
ed ei ritorna sù crucciato e rotto.

Irato Calcabrina de la buffa,
volando dietro li tenne, invaghito
che quei campasse per aver la zuffa;

e come 'l barattier fu disparito,
così volse li artigli al suo compagno,
e fu con lui sopra 'l fosso ghermito.

Ma l'altro fu bene sparvier grifagno
ad artigliar ben lui, e amendue
cadder nel mezzo del bogliente stagno.

Lo caldo sghermitor sùbito fue;
ma però di levarsi era neente,
sì avieno inviscate l'ali sue.

Barbariccia, con li altri suoi dolente,
quattro ne fé volar da l'altra costa
con tutt'i raffi, e assai prestamente

di qua, di là discesero a la posta;
porser li uncini verso li 'mpaniati,
ch'eran già cotti dentro da la crosta;

e noi lasciammo lor così 'mpacciati.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Hoàn

Tầng Địa ngục thứ VIII. Vẫn ngục thứ năm: Bọn ăn hối lộ và bọn cố ý làm sai chức trách. Lũ quỷ sứ tức giận vì bị đánh lừa.

Tôi thấy những kỵ sĩ nhổ trại,
Bắt đầu cuộc tiến công hay diễu binh,
Đôi khi thấy cả những người tháo chạy.

Tôi đã thấy những người chạy thi nơi thôn quê,
Hay ở Aretina, tôi đã thấy diễu hành của kỵ binh,
Tôi đã thấy trận cưỡi ngựa đấu thương.

Theo tiếng kèn Trôm – Pét và tiếng chuông,
Hoặc theo nhịp trống hay tín hiệu trên các thành luỹ,
Theo lễ tục của chúng ta hay các nước.

Nhưng chưa bao giờ tôi thấy cuộc diễu binh,
Theo tiếng tù và kỳ lạ như thế,
Không một chiếc tàu với tín hiệu từ mặt đất hay từ các vì sao.

Chúng tôi đi cùng mười con quỷ,
Ôi những bạn đường hung dữ, nhưng ở nhà thờ thì đi với Thánh
Ở tửu quán thì đi với bợm rượu!

Mắt tôi vấn dán vào lò nhựa,
Để xem những cảnh tượng của nơi xử tội này,
Cả đám người bị nấu trong lò nhựa.

Giống như những con cá heo ra tín hiệu,
Cho các thuỷ thủ bằng cách uốn cong lưng,
Để báo họ cứu tàu mình.

Cũng như vậy để giảm nhẹ hình phạt,
Thỉnh thoảng một tội đồ nổi lưng lên mặt nhựa,
Rồi lại biến nhanh như tia chớp!

Và giống như ở mép hồ nước,
Người ta thường thấy lũ ếch nhô mũi lên,
Còn chân và thân mình thì dấu kín.

Cũng như vậy, bọn tội phạm thoát lên đứng khắp nơi,
Nhưng khi Quỷ Râu Ngược lại gần,
Chúng nhào ngay xuống lò nhựa sôi.

Tôi nhìn thấy… và tới nay tim tôi vẫn còn đập,
Một người vẫn đứng lại, như thường xảy ra thế,
Một con ếch còn ở lại, trong khi các con khác đã nhảy xuống

Ngay tức khắc, Vuốt Chó, con quỷ đứng đối diện,
Lao móc sắt vào bộ tóc đầy nhựa của anh ta.
Và lôi anh ta ra ngoài, tôi tưởng như nhìn thấy

Tôi nhớ tên tất cả lũ quỷ,
Vì đã ghi lại khi chúng được lựa chọn,
Tôi lại nghe chúng kháo chuyện với nhau.

Này Mặt Đỏ cắm vuốt sâu vào lưng nó,
Rồi móc cho tuột da ra,
Tất cả lũ chết tiệt ấy đua nhau la hét.

- “Thưa thầy, tôi nói: Nếu có thể,
Thầy thử hỏi ai là kẻ xấu số kia,
Đã rơi vào tay các địch thủ của mình”.

Người hướng đạo của tôi liền tiến lại gần,
Hỏi anh ta là ai và được trả lời:
- “Tôi sinh ra dưới triều vua Navara.

Mẹ tôi đã khiến tôi phục vụ một lãnh chúa,
Bà đã sinh ra tôi từ một người gớm ghiếc,
Đã huỷ hoại hết của cải và cả bản thân mình.

Rồi tôi thành người hầu của vua Tebando tốt bụng,
Nhưng ở đây tôi bắt đầu đục khoét công quỹ,
Bây giờ phải trình diện nơi nóng bỏng này”.

Quỷ Lợn có hai nanh chĩa ra ngoài mồm,
Liền chứng tỏ cho hắn thấy,
Chỉ một răng thôi cũng đủ rạch ruột hắn ra.

Con chuột đã ở giữa đàn mèo độc ác,
Nhưng Quỷ Râu Ngược dùng tay che hắn,
Và bảo: - “Để yên đấy, rồi ta xiên nó”.

Rồi quay về phía thầy tôi, nó nói:
- “Hỏi nữa đi, nếu người còn muốn biết thêm,
Những điều khác, trước khi lũ kia lột da nó”.

Vị chúa tể của tôi liền hỏi: - “Hãy cho ta biết,
Trong đám tội phạm ở lò nhựa này,
Ngươi có biết kẻ nào dòng dõi la tinh?”

- “Tôi vừa rời một tên, hắn trả lời,
Ôi nếu tôi ở dưới ấy với hắn, có hơn không,
Tôi chẳng sợ móng vuốt hay lao móc.”

Quỷ Gió Độc kêu lên: - “Chúng tao đợi quá lâu rồi”,
Và dùng móc xiên tay kẻ phạm tội,
Xẻ tay ra và lấy đi một mảng thịt.

Quỷ Rồng Ác lại muốn móc phía dưới,
Vào bắp chân kẻ phạm tội,
Nhưng tên đầu bọn đảo mắt một vòng đe doạ.

Khi lũ quỷ đã hơi điềm tĩnh lại,
Kẻ khốn khổ đang nhìn vết thương,
Không chậm chễ, người hướng đạo của tôi liền hỏi:

- “Ai là kẻ mà ngươi nói đã sai lầm,
Khi rời hắn để lên bờ?”
Hắn trả lời: - “Là thầy dòng Gomita,

Ở khu Gianluca, trung tâm của mọi trò gian lận,
Nó nắm trong tay mọi kẻ thù của chủ,
Và đối xử với chúng tốt đến nỗi đứa nào cũng hài lòng.

Hắn thu tiền rồi cho chúng được tự do,
Như hắn nói, trong mọi chức trách,
Hắn không phải là thằng ăn cắp vặt mà là tên đại bịp.

Hắn dùng cách đó với cả Ngài Michele Danche,
Ở Logodoro và nói về đảo Xacdenha,
Thì chẳng bao giờ biết một!

Eo ơi, ngài hãy trông, con quỷ nghiến răng,
Tôi còn có thể nói, nhưng tôi sợ quá,
Nó đang chuẩn vị để cào đầu tôi!”

Quỷ đầu lĩnh liền quay về phía Yêu Tinh,
Nó lừ mắt như sắp choảng nó,
Rồi bảo: - “Cút khỏi đây, đồ ác điểu”.

- “Nếu ngài muốn thấy hoặc nghe gì nữa,
Kẻ bị đày đoạ nói tiếp, vẻ rất sợ hãi,
Tôi sẽ kiếm đến vài người Toscana hay Lombardi”.

Nhưng bọn quỷ hố nhựa phải xa ra một chút,
Để họ khỏi sợ bị báo thù,
Còn tôi thì cứ ngồi lại chỗ này.

Chỉ một mình tôi, tôi gọi được bảy người,
Nếu tôi huýt sáo, theo ám hiệu của chúng tôi,
Mỗi khi một trong chúng tôi ra ngoài.

Nghe câu đó, quỷ Chó Điên hếch mõm lên,
Lắc đầu và nói: - “Hãy xem cái mánh khoé,
Mà nó đã nghĩ đến việc lặn xuống dưới kia.”

Nhưng tên kia vốn nhiều mưu mẹo,
Nó nói: - “Nếu mày mà bỏ trốn,
Tao đâu cần phi nước đại để đuổi theo.

Chỉ một cái vỗ cánh là tao đã ở trên thùng nhựa,
Chúng tao rời mép thùng và đến bờ sông mày ẩn náu,
Thử xem một mình mày có hơn bọn tao không?”

Hỡi bạn đọc, hãy nghe một vố lừa khác,
Khi cả lũ quỷ, đang hướng mắt về phía bên kia,
Người tinh ranh nhất thấy ngay điều phải làm.

Anh chàng Navara khéo chọn thời khắc của nó,
Trụ vững hai chân xuống đất và trong nháy mắt,
Nhảy xuống, tự giải thoát khỏi ý đồ của chúng.

Cả bọn quỷ đều bực tức vì mắc lừa,
Nhất là kẻ đã gây ra sai lầm đó,
Nó lâo lên và thét: - “Ngươi sẽ bị bắt”.

Nhưng vô ích: những cánh của nó,
Không nhanh hơn sự sợ hãi; kẻ kia đã lặn xuống
Còn con quỷ phải rướn ngực lên để bay.

Chẳng khác gì con vịt lặn xuống,
Khi chim cắt lao đến gần,
Rồi lại trồi lên giận dữ và thất vọng!

Nhưng quỷ Băng Giá điên tiết vì vố lừa này,
Cũng sải cánh bay theo bọn chúng,
Mong tóm cổ được tên tẩu thoát!

Và khi tên lừa đảo biến mất,
Nó chĩa móng vuốt vào tên đồng bọn,
Và đâm vào hắn ở trong hố.

Nhưng tên này là một quỷ chim ưng sừng sỏ,
Nó cào cấu lại và cả hai,
Rơi xuống giữa lò nhựa đang sôi.

Sức nóng đã làm cả hai muốn bỏ cuộc,
Cố thoát ra nhưng mà vô vọng,
Vì cánh của chúng đã bết bê đầy nhựa!

Quỷ Râu Ngược cũng tức tối như đồng bọn,
Nó sai bốn con bay sang bờ bên kia,
Chúng hối hả, với sào móc của chúng,

Chúng dàn vị trí, chỗ này, chỗ kia,
Và chìa móc cho hai đứa bê bết nhựa,
Đang bị nấu chín trong bao vỏ cứng,
Còn chúng tôi bỏ mặc chúng vướng chân ở đó.

... Thì cứ say cho xa đừng phải nhớ.
Thì cứ điên cho đổ vỡ đừng buồn...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của James Finn Cotter (bản tiếng Anh)

I have seen horsemen in the past break camp,
         Muster their army and open assault,
         And at times even beat a quick retreat;
 
         I have seen outriders roam your countryside,
5        O Aretines, and seen raiding-parties charge,
         Tournaments clash and jousters galloping,
 
         Some called by trumpets and some by bells,
         By drumrolls and by flares from castle-walls,
         By homemade and imported instruments;
 
10       But never before have I seen horsemen,
         Footsoldiers, or ships that sail by sighting
         Of land or stars move to a stranger bugle.
 
         We walked together along with the ten demons —
         Ah, what fierce company, and yet: with saints
15       In church, with rioters in the tavern!
 
         My whole attention was fixed on the pitch
         To study every aspect of this pocket
         And of the people who, within it, burned.
 
         Just as dolphins do, when with arching backs
20       They signal a storm-warning to the sailors
         To make all hands ready to save the ship,
 
         So here at times to soothe the suffering
         Some sinner showed his back above the top
         And hid again as fast as lightning flashes.
 
25       And just as on the water’s edge of ditches
         Frogs squat with only their muzzles showing,
         To hide their legs and the rest of their fat flesh,
 
         So here on all sides these sinners squatted,
         But the instant Barbariccia stepped forward,
30       They dived back underneath the boiling pitch.
 
         I saw, and still my heart shudders with it,
         One lag behind — just as sometimes one frog
         Will stay back while another leaps below —
 
         And Graffiacane, the closest to him,
35       Hooked him up by his pitch-knotted hair
         And hauled him out — he looked just like an otter!
 
         I knew all of the devils now by name,
         For I had watched them when they were selected,
         And when they called each other, I had listened.
 
40       "Oh Rubicante, see that you get your claws
         Into his back so you can skin and flay him!"
         The whole damned squad shouted all together.
 
         And I: "My master, if you can, please do
         Find out the name of the unfortunate soul
45      Who’s fallen in the clutches of his foes."
 
         My guide, drawing closer to his side,
         Asked him where he came from; he replied,
         "I was born in the kingdom of Navarre.
 
         "My mother placed me in service to a lord,
50       For she had had me by some fly-by-night,
         A destroyer of his goods and suicide.
 
         "Then I served in kind King Thibault’s household
         Where I set myself up by accepting graft:
         And in this heat I render my account."
 
55       And Ciriatto, with two tusks stuck out
         From both sides of his mouth, just like a boar’s,
         Let him feel how one tusk could rip him open.
 
         The mouse had fallen prey to wicked cats.
         But Barbariccia grabbed him with his arms,
60      Yelling, "Stay back there while I’ve got a grip!"
 
         Then he turned his face to my guide and said,
         "Ask once again, if you want to learn more
         From him, before the rest tear him apart."
 
         So my guide: "Tell me then, among the other
65       Sinners, do you know of any Italians sunk
         Under the pitch?" And he: "I just now left
 
         "One soul from near there — would that I were still
         With him beneath the shelter of that pitch!
         These claws and hooks would not then frighten me!"
 
70        And Libicocco snarled, "We’ve stood enough!"
         And with his grapple caught him by the arm
         And, tearing at it, hacked out the skin and muscle.
 
         But Draghignazzo also hoped to lay
         Hooks to his legs; at that the captain whipped
75      About and rounded them with ill-boding looks.
 
         When they’d become a little more subdued,
         Without waiting, my guide questioned the sinner
         Who stood there still, studying his wound,
 
         "Who was the soul you said you had to leave
80       Behind you there when you came to the shore?"
         He answered, "That was Friar Gomita
 
         "From Gallura, a purse for every fraud!
         He had his master’s enemies in his hands
         And treated them so that they sang his praises.
 
85       "He took their cash and let them off scot free,
         As he admits, and in his other dealings
         He was no petty thief but a royal one.
 
         "With him is his cohort Michel Zanche
         Of Logodoro, and their tongues never tire
90       With constant chatter about Sardinia.
 
         "Oh oh, look! there’s another grinding his teeth!
         I’d tell you more but I feel terrified
         That that fiend is all set to scratch my scabs!"
 
         Then their field marshal, facing Farfarello,
95       His eyes rolling with readiness to strike,
         Shouted, "Get back from there, you filthy bird!"
 
         "If it remains your wish to see or hear
         Tuscans or Lombards," the frightened soul resumed,
         "I will call up still more to come to you.
 
100      "But let the Malebranche there stand aside
         So that the souls may not fear their vengeance,
         And I, staying seated in this same spot,
 
         "All by myself, shall make seven surface
         By whistling, a practice that we follow
105     Whenever one of us escapes the pitch."
 
         At this news Cagnazzo raised his muzzle;
         Shaking his head, he sneered, "Listen to that —
         A trick he has thought up to jump back down!"
 
         With that, he who had a store of stratagems
110      Answered, "I am a tricky soul indeed
         When I gain deeper pain for my own partners!"
 
         Alichino could not restrain himself
         And, counter to the rest, said, "If you jump,
         I wouldn’t come galloping after you;
 
115      "Instead, I’ll flap my wings above the pitch-pot!
         We’ll leave this ridge and make the bank a shield
         To see if all alone you can outsmart us!"
 
         O reader, listen to the latest sport!
         Each turned his eyes toward the other shore —
120      The first one was the fiend who most resisted!
 
         The Navarrese picked his time perfectly,
         Fixed both feet on the ground and in a flash
         Leaped out and broke free of the fiend-in-charge!
 
         Each one felt guilt-stricken at being gulled,
125     But chief the one who brought about the blunder,
         So he took straight off and cried, "You’re caught!"
 
         But it did little good, for wings cannot
         Fly faster than can fear: the one dives under
         While the other thrusts up his chest in flight.
 
130      No different is the duck that plunges downward
         With a rush when the falcon closes in
         And then, beaten and bitter, soars back again.
 
         Calcabrina, fuming at the ruse,
         Flew after Alichino; he was hoping
135     The sinner would escape so he could tussle.
 
         And as soon as the grafter disappeared,
         He turned his claws on his air-borne comrade
         And grappled with him high above the ditch.
 
         But the other was a fullfledged sparrowhawk
140     And clawed at him until they both tumbled
         Right in the middle of the boiling pond.
 
         Instantly the heat blew them asunder,
         But then they had no way of lifting off
         Since they had clogged their wings with gluey pitch.
 
145      Barbariccia, fretting with the rest,
         Sent four fiends to fly to the other side
         With all their pitchforks, and swiftly enough,
 
         From here and there they then took up their posts
         And stretched their hooks out to the bird-limed pair
150     Who were already cooked inside the crust.
 
         And so we left them embroiled in that mess.

... Thì cứ say cho xa đừng phải nhớ.
Thì cứ điên cho đổ vỡ đừng buồn...
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hồ Thượng Tuy

KHÚC XXII

Tầng Địa ngục thứ tám, ngục thứ năm (tiếp tục)

Tôi từng thấy những kỵ binh nhổ trại
Khi bắt đầu tiến công hay diễu binh
Đôi khi thấy cả những người tháo chạy.

4   Tôi từng thấy chạy thi ở quê thôn
Thấy diễu hành cùng với gươm và giáo
Hay ở Arêtini trận cưỡi ngựa tử thương.

7   Theo tiếng chuông là tiếng kèn trôm-pét
Theo nhịp trống, tín hiệu trên luỹ thành
Theo tục lệ của ta hay các nước.

10  Nhưng chưa bao giờ thấy cuộc diễu binh
Theo tiếng tù và lạ kỳ như thế
Không tín hiệu từ mặt đất, trời xanh.

13  Chúng tôi đi cùng với mười con quỷ
Như câu nói: với thánh ở nhà thờ
Ở tửu quán thì đi cùng bợm rượu.

16  Và đôi mắt tôi vẫn dán vào lò
Để xem cảnh tượng ở nơi xử tội
Xem cả đám người đang bị nấu kho.

19  Giống như những con cá heo ra hiệu
Cho thủy thủ bằng cách uốn cong lưng
Để báo họ cứu tàu mình, sẽ hiểu.

22  Cũng như thế, để giảm bớt cực hình
Thỉnh thoảng tội đồ nổi lên mặt nhựa
Rồi lại giống như tia chớp biến nhanh.

25  Và giống như ở bên mép hồ nước
Người ta thường thấy mũi ếch nhô lên
Còn hai chân và thân mình che khuất.

28  Cũng vậy, tội đồ thoát lên khắp nơi
Nhưng mà khi Quỷ Râu Ngược tiến đến
Thì chúng nhào ngay xuống lò nhựa sôi.

31  Tôi nhìn thấy… đến giờ tim còn đập
Một người đứng lại, như thường xảy ra
Con ếch bơi vào, nhảy ra con khác.

34  Ngay lập tức Quỷ Vuốt Chó bên kia
Lao móc sắt vào bộ tóc đầy nhựa
Và lôi như con rái cá, ra rìa.

37  Tôi nhớ hết tất cả tên lũ quỷ
Vì đã nghe khi lựa chọn lúc đầu
Nghe chúng kháo chuyện với nhau to nhỏ.

40  “Này, Mặt Đỏ cắn sâu vào nanh vuốt
Rồi hãy lùa cho hết lượt da ra”
Lũ chết tiệt ấy đua nhau la hét.

43  Tôi nói: “Nếu có thể, thưa thầy
Thầy thử hỏi, ai là người xấu số
Đã rơi vào tay những kẻ thù kia?”

46  Người hướng đạo của tôi liền tiến lại
Hỏi hắn là ai và được trả lời:
“Tôi sinh ra dưới triều Narava ấy.

49  Cho một lãnh chúa, mẹ đã giao tôi
Sau đó cha tôi trở nên hư hại
Đã làm tiêu tan cả cuộc đời người.

52  Thành người hầu Têbanđô tốt bụng
Thì tôi bắt đầu đục khoét quĩ công
Nên bây giờ trình diện nơi nóng bỏng.

55  Quỷ Lợn có hai nanh chĩa ngoài mồm
Liền chứng tỏ cho biết mình như lợn
Dùng một răng xé toạc hắn từng phần.

58  Con chuột ở giữa đàn mèo độc ác
Quỷ Râu Ngược dùng bàn tay che ngang
Và nói: “Để yên cho ta xử phạt”.

61  Nó quay về phía thầy tôi và rằng
“Hỏi nó đi, nếu ngươi còn muốn biết
Điều gì trước khi lột da nó không?”

64  Thầy tôi hỏi: “Hãy nói cho ta biết
Trong đám tội phạm ở lò nhựa này
Ai dòng dõi Latinh, ngươi có biết?”

67  “Tôi vừa rời một tên – hắn trả lời –
Đáng lý tôi ở dưới kia với hắn
Thì đã khỏi sợ móng vuốt này rồi”.

70  “Đợi lâu quá!” – kêu lên Quỷ Gió Độc
Và dùng móc xiên tay kẻ cực hình
Xẻ tay ra và lấy đi mảng thịt.

73  Quỷ Rồng ác muốn móc từ dưới lên
Vào chân kẻ cực hình nhưng đồ tể
Đe dọa và đưa mắt đảo một vòng.

76  Khi lũ quỷ đã hơi điềm tĩnh lại
Kẻ khốn khổ đang nhìn vào vết thương
Không chậm trễ, thầy của tôi liền hỏi:

79  “Ai là kẻ mà ngươi nói sai lầm
Khi rời hắn để lên bờ khốn nạn?”
Hắn trả lời: “Là thầy dòng Gômita

82  Ở Ganlura, trung tâm trò gian lận
Kẻ thù của chủ nó nắm trong tay
Và đối xử tốt, đứa nào cũng muốn.

85  Hắn thu tiền rồi cho chúng tự do
Như hắn vẫn nói, không hề giấu diếm
Thằng ăn cắp không hề nhỏ mà to.

88  Hắn với Ngài Mikelê Dankê là bạn
Người Lôgôđôrô, muôn thuở ngợi khen
Những ngày ở đảo Xácđênha sung sướng.

91  Ngài hãy trông con quỷ kia nghiến răng
Tôi muốn nói tiếp nhưng mà sợ quá
Nó định cào tôi theo dọc tấm lưng”.

94  Quỷ Đồ Tể nhìn thấy rằng phía trước
Quỷ Yêu Tinh đang đứng, mắt trợn tròn
Rồi bảo nó: “Cút đi cho khuất mắt”.

97  “Nếu ngài muốn thấy hoặc nghe gì thêm –
Vẻ sợ hãi, kẻ đọa đày nói tiếp –
Tôi tìm vài người Lômbácđi hay Tôxcan.

100 Nhưng quỷ sứ phải đứng xa một quãng
Vì chúng sợ người ta sẽ báo thù
Chỉ tôi ngồi đây với ngài trò chuyện.

103 Tôi có thể gọi đến đây bảy người
Nếu tôi huýt sáo, đúng như ám hiệu
Một khi có ai đó đi ra ngoài”.

106 Nghe câu đó, Quỷ Chó Điên hếch mõm
Rồi lắc đầu và nói: “Chớ có đùa
Nó đã nghĩ rằng tìm cách lặn xuống”.

109 Nhưng tên kia vốn mưu mẹo khôn lường:
“Trò ma mãnh thì tôi đây không thiếu
Nhưng chỉ để rồi đau khổ nhiều hơn!”

112 Quỷ Cánh Cụt không chịu được, liền độp:
“Nó nói nếu mày mà bỏ chạy đi
Thì tao đuổi theo không cần gấp gáp.

115 Một cái vỗ cánh, đã ở trên thùng
Rồi mép thùng, đến nơi mày ẩn nấp
Thử xem mày hơn được bọn tao không!”

118 Hỡi bạn đọc, hãy nghe vố lừa khác
Khi lũ quỷ hướng mắt về bên kia
Quyết định hành động kẻ tinh ranh nhất.

121 Người Navara khéo chọn thời gian
Trụ vững hai chân và trong nháy mắt
Nhảy xuống vực, tự giải thoát cho mình.

124 Cả lũ quỷ bị mắc lừa bực tức
Nhất là kẻ đã gây ra sai lầm
Nó lao lên thét: “Ngươi sẽ bị bắt”.

127 Nhưng vô ích, đôi cánh nó khó khăn
Để đuổi theo kịp, kẻ kia lặn xuống
Con quỷ phải rướn ngực để bay lên.

130 Chẳng khác gì khi con vịt lặn xuống
Để tránh chim ưng đang lao đến gần
Con quỷ kia trồi lên và thất vọng.

133 Quỷ Băng Giá điên tiết với vố lừa
Cũng sải cánh ra bay theo bọn chúng
Mong tóm được tên tẩu thoát lên ngay.

136 Và khi tên lừa đảo vừa biến mất
Nó chĩa móng vuốt vào một tên kia
Rồi đâm vào hắn ở trên miệng vực.

139 Nhưng tên này là một Quỷ Chim Ưng
Nó cào lại và cả hai rơi xuống
Giữa lò nhựa đang sôi lên bập bùng.

142 Sức nóng làm cả hai muốn bỏ cuộc
Cố thoát ra nhưng mà khó lắm thay
Vì đôi cánh nhựa dính vào bê bết.

145 Quỷ Râu Ngược cũng tức tối điên cuồng
Sai bốn con bay sang bờ đối diện
Chúng bay đi với vẻ rất vội vàng.

148 Chỗ này chỗ kia chúng đang dàn trận
Chìa móc cho hai đứa bị rơi kia
Đang bị nấu chín trong bao vỏ cứng.

151 Bỏ mặc lũ quỷ, chúng tôi ra đi.


KHÚC XXII

6. Aretini: dân vùng Arezzo. Dante từng tham gia trận Campaldina như một kỵ binh.
12. Không tín hiệu từ mặt đất, trời xanh: tức là khi tàu thuyền đi trên biển thì người ta phải dựa vào bờ hoặc các ngôi sao.
19. Giống như những con cá heo ra hiệu: người ta cho rằng khi những con cá heo uốn cong lưng nhảy lên là sự báo hiệu sẽ có bão tố.
48. Các nhà chú giải đoán đây là Gian Paolo Ciampolo.
52. Tebaldo II (Thibault II): vua Navarra từ 1253 đến 1270.
66. Dòng dõi Latinh: nghĩa là người Italia.
81. Thầy dòng Gomita: giám mục giáo phận Gallura từ 1275 đến 1296, một trong bốn giáo phận của Sardegna, sau khi đảo này bị người Pisa chiếm.
88. Michel Zanche: hầu cận của vua Enzo, con trai của Federico II ở Logodoro. Sau khi vua mất, Zanche lấy vợ vua.
125. Kẻ đã gây ra sai lầm: tức Quỷ Cánh Cụt (câu 112 – 118).
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời