Thơ » Pháp » Charles Baudelaire » Hoa khổ đau (1857) » Nổi dậy
Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 30/11/2007 16:56, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 08/03/2008 01:19
Gloire et louage à toi, Satan, dans les hauteurs
Du Ciel, où tu régnas, et dans les profondeurs
De l’Enfer, où, vaincu, tu rêves en silence !
Fais que mon âme un jour, sous l’Arbre de Science,
Près de toi se repose, à l’heure où sur ton front
Comme un Temple nouveau ses rameaux s’épandront !
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 30/11/2007 16:56
Vinh quang ca ngợi đời tôi, ôi Xatăng!
Trên đỉnh cao xa của thiên đường người đã trị vì, và tận đáy sâu địa ngục
Khi thất thế sa cơ, người yên lặng nằm mơ
Hãy cho hồn tôi, một ngày kia, dưới bóng cây tri thức
Bên cạnh người nằm, khi trên vầng trán người bao la
Như một ngôi đền mới, cành cây tỏ rườm rà
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 28/05/2019 17:59
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 13/11/2020 20:05
Vinh quang ca ngợi đời tôi,
Satan trên đỉnh cao vời người đi,
Thiên đường địa ngục trị vì.
Sa cơ thất thế một khi sai lầm,
Nằm mơ yên lặng biến tan,
Dưới cây tri thức một ngày hồn tôi.
Trên vầng trán rộng bao la,
Như ngôi đền mới rườm rà cành cây.