Thơ » Pháp » Charles Baudelaire » Hoa khổ đau (1857) » Chán chường và lý tưởng
Đăng bởi thanhbinh82_tp vào 19/03/2008 03:07, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 19/03/2008 11:45
Quoique tes sourcils méchants
Te donnent un air étrange
Qui n’est pas celui d’un ange,
Sorcière aux yeux alléchants,
Je t’adore, ô ma frivole,
Ma terrible passion !
Avec la dévotion
Du prêtre pour son idole.
Le désert et la forêt
Embaument tes tresses rudes,
Ta tête a les attitudes
De l’énigme et du secret.
Sur ta chair le parfum rôde
Comme autour d’un encensoir ;
Tu charmes comme le soir,
Nymphe ténébreuse et chaude.
Ah ! les philtres les plus forts
Ne valent pas ta paresse,
Et tu connais la caresse
Qui fait revivre les morts !
Tes hanches sont amoureuses
De ton dos et de tes seins,
Et tu ravis les coussins
Par tes poses langoureuses.
Quelquefois, pour apaiser
Ta rage mystérieuse,
Tu prodigues, sérieuse,
La morsure et le baiser ;
Tu me déchires, ma brune,
Avec un rire moqueur,
Et puis tu mets sur mon cœur
Ton œil doux comme la lune.
Sous tes souliers de satin,
Sous tes charmants pieds de soie,
Moi, je mets ma grande joie,
Mon génie et mon destin,
Mon âme par toi guérie,
Par toi, lumière et couleur !
Explosion de chaleur
Dans ma noire Sibérie !
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi thanhbinh82_tp ngày 18/03/2008 03:07
Dù đôi mắt của nàng trông dữ tợn
Và cho nàng một vẻ lạ lùng
Không phải là của một thiên thần
Nàng phù thuỷ, mắt đẹp xinh, say đắm.
Ta yêu nàng hỡi người đẹp vô tư
Ôi! Mối tình của ta ghê gớm
Như là một giáo đồ say mê tin tưởng
Thờ phụng một thần tượng ngày xưa.
Cả hương thơm của rừng sâu, sa mạc
Thơm nồng trong mái tóc cứng của nàng
Đầu nàng có những dáng điệu lạ lùng
Của những điều u huyền và bí mật.
Trên thịt da nàng, hương thơm phảng phất
Như xung quanh một chiếc bình hương
Nàng làm người mê say như một buổi chiều nhẹ nhàng
Hỡi nàng tiên tối tăm và nồng nhiệt.
Những bà đội, bùa mê, mạnh nhạy
Chẳng thấm vào đâu với cái lả lướt của nàng
Nàng biết bí quyết kì diệu vô cùng
Của mơn trớn làm người chết rồi sống lại.
Hai vế đùi nàng mê mẩn say sưa
Bộ ngực nàng và lưng nàng uyển chuyển
Và nàng làm say mê gối đệm
Với những dáng điệu mộng mơ lả lướt.
Có những lúc, để làm dịu đi một chút
Tình yêu của nàng, cuồng dại, lạ lùng
Nàng nghiêm trang vừa cắn lại vừa hôn
Với cả lòng chân thành và nồng nhiệt.
Nàng xé lòng ta, hỡi người đẹp tóc nâu
Với một nụ cười chế nhạo
Rồi lại đặt trên trái tim ta yêu dấu
Cặp mắt nàng êm như bóng huyệt đêm thâu.
Dưới những chiếc gót giầy, sa tăng
Dưới những bàn chân nàng đẹp như tơ lụa
Ta để tất cả niềm vui mừng hớn hở
Cả thiên tài, cả số mệnh, cả tâm tình.
Cả lòng ta khổ đau mà nàng đã vỗ về cứu chữa
Nàng ơi! Nàng là ánh sáng và máu tươi
Là nắng ấm nổ bùng cả một góc trời
Giữa tâm hồn ta, một Xibêri tối đen, giá lạnh.