Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Chử Văn Long
Đăng bởi hongha83 vào 01/11/2024 11:16
Nhà tranh vách đất, mẹ ru con mẹ lớn lên
Năm mưa mười nắng, mẹ ru con mẹ lớn lên
Con mẹ lớn lên với đồng với ruộng
Con mẹ lớn lên với cuốc với cày
Mẹ ru con dưới tầm bom dội
Con lớn lên cùng cánh diều bay
Hàng trăm gánh nặng cuộc đời đặt lên vai mẹ
Lời mẹ ru con vẫn ngọt lành
Mẹ ước mong mai rồi tốt đẹp
Hết buồn đau và hết chiến tranh
Lời ru con tháng năm mẹ cắm theo từng gié mạ
Lời ru con mẹ gửi vào mỗi hạt mẹ gieo
Lời ru con mẹ gửi từng nỗi nhớ
Những ban mai và những xế chiều
Mẹ ru con dưới đầu ngọn gánh, mẹ gánh con chạy giặc tản cư
Mẹ ru con trên nền nhà lửa thiêu cháy rụi
Hoa sẽ nở, tiếng chim về hót lại
Ơi con vàng con bạc mẹ yêu ơi
Cả khi con lớn lên không ở trong vòng tay mẹ nữa
Mẹ vẫn thầm thì lòng đẩy tao nôi
Ơi lời ru - cái kho báu của đời không cạn
Con uống vào cùng giọt sữa thơm
Cùng vị muối mặn lòng, hạt cơm đãi sạn
Mãi nuôi con giàu có tâm hồn