Thơ » Trung Quốc » Trung Đường » Cố Huống
Đăng bởi hongha83 vào 17/10/2008 22:16, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 21/12/2022 22:20
悠悠南國思,
夜向江南泊。
楚客斷腸時,
月明楓子落。
Du du nam quốc tư,
Dạ hướng Giang Nam bạc.
Sở khách đoạn trường thì,
Nguyệt minh phong tử lạc.
Lòng miên man nghĩ về phương nam,
Đêm hướng thuyền ghé đậu vào bến sông ở Giang Nam.
Đúng khi người khách đất Sở đang buồn đứt ruột,
Thì dưới ánh trăng sáng, một trái phong rụng.
Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]
Nhớ nước Nam vời vợi
Thuyền đỗ hướng Giang Nam
Đứt ruột khách nước Sở
Trăng tỏ trái phong rơi
Nước Nam vời vợi mong,
Thuyền, tối Giang Nam trọ,
Khách Sở lúc đau lòng,
Phong rơi vầng nguyệt tỏ.
Gửi bởi Phạm Thanh Cải ngày 09/07/2014 00:11
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Phạm Thanh Cải ngày 25/12/2015 03:08
Nhớ nước Nam xa tắp,
Đêm hướng bến Giang Nam.
Khách Sở như đứt ruột,
Lá phong rơi ánh trăng.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 03/08/2016 09:46
Thuyền đêm đổ hướng Giang Nam
Tấm lòng nhớ nước man man nỗi buồn
Trái phong rơi rụng dưới trăng
Dàu dàu khách Sở cõi lòng nát tan
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 04/04/2018 12:49
Nhớ miền nam xa xôi man mác
Thuyền nghỉ đêm chèo gác Nam Giang
Lúc người đất Sở đau lòng
Dưới trăng đúng lúc trái phong lìa cành.
Gửi bởi Chữ Hán Tự Học ngày 20/12/2022 21:11
Có 1 người thích
Thấy chưa có bản dịch nghĩa, nên đưa lên đây, để bạn nào thích dịch thơ tham khảo thêm.
---
Nghĩa. Nhớ lần đi chơi Bà Dương trước.
Lòng miên man nghĩ về vùng đất phương nam,
Tối mơ thấy đi thuyền về bến sông Giang Nam.
Tỉnh dậy, trong lúc khách thăm đất Sở buồn đứt ruột,
Thì dưới ánh trăng sáng, một trái phong rụng.
Chú.
南國 nam quốc: chỉ vùng đất phương nam nước Tàu, trong đó có Bà Dương, và cả quê hương tác giả.
鄱陽 Bà Dương nay thuộc tỉnh Giang Tây. Tác giả quê ở Chiết Giang, cạnh tỉnh Giang Tây, và cả hai đều thuộc vùng đất Giang Nam 江南 (nghĩa đen: phía nam Trường Giang, tức sông Dương Tử).
Bài thơ tả tâm trạng nhà thơ, một hôm chợt nhớ đến lần đi chơi Bà Dương trước đây, rồi miên man nhớ luôn đến vùng đất phương nam quê nhà. Đêm mơ thấy đi thuyền về đất Giang nam thiệt. Tỉnh dậy lòng buồn đứt ruột, nhìn ra sân thấy dưới ánh trăng, một trái phong rụng.
Lưu ý hình ảnh trái phong rụng cuối bài thơ gợi nhớ hình ảnh lá rụng về cội (diệp lạc quy căn), ẩn dụ về nỗi nhớ quê hương và mong được trở về.