Thơ » Nga » Boris Pasternak
Đăng bởi hongha83 vào 18/07/2008 07:25, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 27/07/2008 11:34
Мне далекое время мерещится,
Дом на Стороне Петербургской.
Дочь степной небогатой помещицы,
Ты - на курсах, ты родом из Курска.
Ты - мила, у тебя есть поклонники.
Этой белой ночью мы оба,
Примостимся на твоем подоконнике,
Смотрим вниз с твоего небоскреба.
Фонари, точно бабочки газовые,
Утро тронуло первою дрожью.
То, что тихо тебе я рассказываю,
Так на спящие дали похоже.
Мы охвачены тою же самою
Оробелою верностью тайне,
Как раскинувшийся панорамою
Петербург за Невою бескрайней.
Там, вдали, под дремучим урочищам,
Этой ночью весеннею белой,
Соловьи славословьем грохочущим
Оглашают лесные пределы.
Ошалелое щелканье катится,
Голос маленькой птички летящей
Пробуждает восторг и сумятицу
В глубине очарованной чащи.
В те места босоногою странницей
Пробирается ночь вдоль забора,
И за ней с подоконника тянется
След подслушанного разговора.
В отголосках беседы услышанной
По садам, огороженным тесом,
Ветви яблоневые и вишневые
Одеваются цветом белесым.
И деревья, как призраки, белые
Высыпают толпой на дорогу,
Точно знаки прощальные делая
Белой ночи, видавшей так много.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 18/07/2008 07:25
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 03/02/2024 10:52
Tôi hồi nhớ một thời xa:
Peterburg, ở ngôi nhà ngoại ô
Con bà điền chủ, một cô
Đến đây từ đất Kursk xa vời
Em xinh quyến rũ bao người
Trong đêm trắng ấy có hai chúng mình
Ngồi trên cửa sổ chông chênh
Tầng cao chất ngất ta nhìn bốn phương
Như con bướm - những đèn lồng
Nghe ban mai đến rùng mình buốt tê
Say nồng kể chuyện em nghe
Mà lâng lâng tận trời xa ngỡ ngàng
Nỗi gì ào ạt dâng tràn
E dè bí ẩn một niềm tin sâu
Kinh thành chầm chậm trải màu
Dòng Neva ấy dài lâu không cùng
Xa kia cảnh vật mơ màng
Trong đêm trắng ấy xuân càng nồng tươi
Hoạ mi lanh lảnh cất lời
Tụng ca vang vọng khắp nơi trong rừng
Véo von xoay tít say cuồng
Giọng con chim nhỏ yếu lòng vậy chăng
Hân hoan lay thức mang mang
Nghe sâu thăm thẳm cánh rừng hôn mê
Dọc hàng rào, đêm lần đi
Như là người lữ hành kia chân trần
Theo ai lẩn quất âm thầm
Vết son cuộc chuyện trò ngầm chợt nghe
Vọng lời tình tự từ xa
Những bờ tường ván, những khu vườn rào
Những cành táo với anh đào
Chợt bừng nở cánh hoa màu trắng trong
Những hàng cây đứng song song
Như màu áo bạc chật đường lao xao
Chúng ghi dấu biệt ly nhau
Những đêm trắng ấy xôn xao đến giờ