Аз ще живея с тези мънички минути,
тъй дълго чакани и минали тъй скоро.
Над тях ще тръпнат често мислите залутани,
но нивга никому за тях не ще говоря.
Ще помня първата надежда ненадейна,
като сокол над нас извила волнокрила,
и седмоцветната дъга в душата грейнала
и срещите невъзвратими озарила.
Ще помня улиците леко заскрежени,
отдето бавно минахме в часа прощален
и трепналите дълги, светли отражения,
пред нас разкъсани зигзаги начертали.
Ще помня даже… даже номера на влака
и стъпканото малко цвете на перона…
Но нищо, че очите ми са пак разплакани —
устата ми ни зов, ни прошка ще пророни.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 16/03/2011 21:47
Em sẽ sống với những phút giây nhỏ bé
Chờ đợi rất lâu mà trôi lại rất nhanh
Ý nghĩ lang thang quanh thời khắc trễ tràng
Em sẽ chẳng nói cùng ai những giây phút ấy
Em sẽ sống lại với niềm hy vọng đầu tiên, bất chợt
Lao xuống ta như con chim cắt tự do
Thắp sáng hồn ta chiếc cầu vồng bảy sắc
Và rọi sáng cho chúng ta những cuộc gặp gỡ mịt mờ
Sẽ thấy lại những phố phường băng giá mỏng
Chúng ta qua chầm chậm phút chia ly
Ánh phân quang run rảy ngả dài
Vạch trước mặt chúng ta những đường dích dắc
Em sẽ nhớ lại bông hoa dập nát
Trên sân ga, nhớ cả số con tàu
Mà cần chi nước mắt nên dâng trào
Mà chẳng gọi cũng chẳng hề xin lỗi