Bản dịch của Vũ Thị Minh Nguyệt

Dành cho em giọng nói khẽ, dịu dàng
Vang trong màn đêm, trời khuya vắng lặng
Ngọn nến cháy bên giường anh buồn lắm
Câu thơ hoà cùng ánh lửa, reo lên,

Dòng suối tình cứ chảy mãi, đầy em.
Trong bóng tối mắt em như bùng cháy,
Miệng mỉm cười, anh nghe em run rẩy:
Của anh…của anh đây… người tình trìu mến, em yêu…