Bản dịch của Vũ Minh Tân

Ở núi nhà vây rặt cỏ tranh,
Tình phàm lạnh nhạt mặc nhân gian.
Một làn mây trắng bay ngang động,
Quên tổ, chim chiều mãi lượn quanh.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]