Bản dịch của Tạ Quang Phát

Lững lờ nước chảy đầy sông,
Trơ trơ bó củi bên dòng chảy trôi.
Anh em hai phía ít người,
Bơ vơ hai đứa mà thôi đây mà.
Chàng đừng tin vội gnười ta,
Đời này người rõ thật là khó tin.