Cửa đài thành bước ra đi.
Có cô đẹp đẽ khác gì đồ hoa.
Tuy như đồ đẹp nõn nà,
Chẳng hề lưu luyến làm ta động lòng.
Vợ ta áo trắng áo hồng,
Vẫn làm ta mãi mặn nồng yêu đương.