Bản dịch của Tạ Minh Châu

Trái đất đẹp
những đám mây đẹp
một ngày đẹp
và bình minh khổng lồ

Con người hát vậy và nhìn xuống thành phố dưới kia
nơi hàng trăm ống cao đang cùng nhả khói

Bánh mì đặt trên bàn trở thành bí ẩn
nhìn mà trán bỗng hằn nhăn
con người nhún vai cười
và nhảy vung tròn áo
Hương vị bánh mì gợi nhớ tới ánh sáng mặt trời
khi anh ăn - có thể còn toé lửa
Khi đi làm người ta thấy yêu đời
vui vẻ kể về tình yêu cho đá trên đường phố

Tôi yêu vật chất, thứ chỉ là chiếc gương xoáy tròn
Tôi yêu sự lưu thông của máu
nguyên nhân duy nhất của thế gian này
Tôi tin vào sự huỷ hoại của tất cả những gì đang tồn tại
Để khỏi bị lạc đường, tôi cầm trong tay tấm bản đồ mạch máu

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]