Bản dịch của Phạm Doanh

Phòng sách thường thấy ruộng,
Bèn tới cửa ngồi buồn.
Tháng mười núi lạnh lắm,
Trăng nước chiều thành đơn.
Mầm sen trồng cạn đáy
Lo việc, Khuyển Nhung còn.
Suốt buổi cứ đôn đáo,
Ngày về chưa dám bàn.