Đài tỉnh vênh vang các vị ngồi,
Thày Quảng Văn kia chức quan ôi.
Người ta ê hề xôi với thịt,
Quảng Văn may ra đủ bữa thôi.
Đạo thày truyền giữ từ Phục Hy,
Khuất, Tống hai người còn thua tài.
Đạo đức thế sao mà lận đận,
Lưu danh thiên cổ để cho ai.
Đỗ Lăng quê kệch đáng cười hơn,
Tóc bạc áo thô ngắn cũn cỡn.
Kho vua cho ngày gạo năm thăng,
Tới nhà Quảng Văn để nói dỡn.
Có tiền là gặp nhau,
Mua rượu chứ còn đâu.
Bọn mình nhậu, tay tổ,
Quên đời xưng mày tao.
Đêm xuân âm thầm chuốc rượu say,
Đèn mờ mưa bụi, cánh hoa bay.
Hãy cứ hát vang cùng ma quỷ,
Chết rấp ngoài đường nào ai hay.
Tài cỡ Tương Như còn rửa chén,
Giỏi sánh Tử Vân, lầu lăn quay.
Thày sớm ngâm bài "Quy khứ lai",
Ruộng sỏi nhà tranh rêu bám đầy.
Đạo Nho giúp gì cho ta thay,
Khổng, Chích rồi ra cũng bụi bay.
Chuyện ấy nói chi cho đau đớn,
Còn sống gặp đây hãy cứ say.