Từ đất Lâm về trải sáu đông,
Hồ Tây cảnh đẹp dạo vui cùng.
Ta trong, người đục đâu cầm chắc,
Khen trước, chê nay há dám mong.
Được chút an nhàn thành buộc miệng,
Trông vời thời cuộc những đau lòng.
Bọn ta tiến thoái đều dang dở,
Buồn gửi đầy vơi chén rượu nồng.