Bạn xem:
Buồm no gió
Trăng ló trời xa
Và bạn nghĩ:
Đó đời sống
Một đời sống
Đầy thơ
Trên cao
Sao nhấp nhánh
Bầu trời
Chói lọi, sắc xà cừ
Từ bờ
Gió hiu hiu
Đưa ngón tay
Mơn man
Mặt biển
Ôi
Đời sống tự do của dân chài
Mà bao bài thơ đã ca ngợi
Trên cột buồm
Một cánh buôm trắng
Miêu tả như thế
Thật dễ dàng
Hãy để vào đó
Một "biển vô biên"
Tô nhẹ lên
Một màu xanh
Và tất cả biến thành rất tốt
Mỹ lệ
Và dễ thương
Nhưng làm thế nào
Với hàm răng chó sói
Gió buốt cắn da ta
Và với hạt bằng chì
Những hạt mưa đá dội đầu ta?
Bạn trở về nhà
Run
Ướt át
Và trong chiếc thuyền
Há hốc
Hai con cá
Óng ánh bạc trong đêm tối
Nếu Chúa Trời giáng xuống
Lúc này
Ông sẽ làm gì
Với hai con cá?
Cặp mắt nóng bỏng
Bị giày vò
Trái tim
Nặng căm hờn
Dưới mái lều
Lợp cói
Bạn ngủ thiếp
Nước mưa rỏ chậm rãi
Rồi trong giấc ngủ
Một nỗi hy vọng xa dâng lên
Ôi
Đời sống cực khổ con người
Đời sống dân chài
Không chắc chắn
Đời sống ấy - khó kể
Nào, bạn hãy ra đi
Để làm một bài ca về cuộc sống