Đợi anh, anh sẽ về.
Xin em hãy gắng đợi,
Đợi, khi buồn rười rượi,
Vào lúc lá vàng rơi.
Đợi, khi tuyết đầy trời,
Đợi, lúc hè nắng lửa,
Khi không người chờ nữa,
Đã quên đợi hôm qua.
Đợi anh, khi từ xa,
Thư không qua lại được,
Khi ai đó bỏ cuộc,
Anh mong được em chờ.

Đợi anh, anh sẽ về.
Đừng mong điều gì tốt
Với những ai rốt cuộc,
Nghĩ đến lúc quên đi.
Dù mẹ, con có khi
Tin rằng anh đã chết,
Dù bạn chờ đã mệt
Ngồi bên bếp lửa hồng
Uống ly rượu đắng nồng
Tưởng nhớ hồn quá cố.
Đợi anh! Cùng bạn nhớ
Đừng vội, chớ cạn ly!

Đợi anh, anh sẽ về,
Dẫu cái chết cận kề.
Mặc ai không đợi nói
Rằng: “may sống sót thôi”.
Kẻ không chờ sao biết,
Trong lửa đạn bom rơi,
Bằng đợi bao năm trời,
Em cứu anh thoát chết.
Chỉ chúng mình mới biết,
Anh còn sống vì sao?
Bởi chả có ai nào,
Như em người biết đợi.