Bản dịch của Nguyễn Quỳnh Hương

Tặng Sergei Lvovich Kobylinsky

Mặt kính toát mồ hôi.
Ngoài sân kia trăng sáng.
Bên cửa sổ tần ngần.
Một mình tôi lặng đứng.

Hàng bạch dương bạc đầu,
Đứng cãi nhau với gió.
Đã từng quá khổ đau…
Và quá nhiều lệ đổ…

Những tháng năm buồn tẻ
Vô tình cứ hiện về.
Con tim đau tái tê…
Tôi một mình cô độc.