Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Nước mạnh bệnh nhiều lòng vẫn vui,
Nam Đường bệnh khoẻ nhớ sông thu.
Vén màn én liệng bay vờn nước,
Mở cửa trên song trùng tối bu (1).
Đọc lại lời đầu vừa điểm quyển,
Đêm qua hũ rượu vẫn chưa khui.
Vì ta ai nhắn bạn bè cũ,
Đôi chép tiếc nào gởi bức thư.

(1)bu: đậu, bám vào. “Ruồi bu kiến đậu” thành ngữ.