Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Loạn lạc yên rồi nên bỏ quan,
Từ cổ giàu sang đâu có nhàn.
Chim hết tất nhiên cung phải bỏ,
Thôn quê tranh cỏ ẩn bao tàng.
Sớm trà tối rượu vui thay đổi.
Phấn khởi được con cháu hỏi han.
Ngủ chán dậy ra đồng xét lúa,
Quang Tiền này thật ấp trời ban.