Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Bắc trông nhạn nẻo Hành Dương,
Nam lầu trăng đợi khách thường tới thăm
Nước dài nỗi nhớ bạn thân,
Cố hương sầu nặng non gần thấy xa.
Tháng ngày lạc lõng phong ba,
Xạc xào cây cỏ thu qua nhớ nhà.
Người về ẩn đáng cười ta,
Cười ta chưa biết quay đầu nghĩ suy.