Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Làm quan Hứa Tĩnh quê xa,
An Nhân mất vợ buồn xa nhà buồn hơn.
Bao giờ ta khỏi tha hương?
Đến ngày kỵ vợ bệnh, thương cáo về,
Mùa thu bươm bướm đẹp ghê,
Hoa mùa lạnh tạm đến kỳ thoảng hương.
Đa tình bạc bẽo phận vương,
Khiến người thật dễ xót thương đau lòng.