Ngồi chặn bên sông dáng hổ già.
Trời thai đất nghén tự bao giờ.
Gồ ghề cốt đá làn sương dội,
Ấp ảnh lông rêu hạt móc sa.
Tiếng gió như gào kình sợ khiếp,
Sáng trăng rõ bóng chim bay xa.
Võng Xuyên ví có tay tài vẽ,
Vẽ bức tranh này chẳng lạ a ?