Bản dịch của Hà Văn Tấn

Việc Nam bao giờ hết?
Đất khách, nấm mồ trơ.
Rượu tưới cỏ thơm ướt,
Chiều tà mắt lệ mờ.
Gửi ai, cháu thơ dại?
Khóc người, ta bơ vơ.
Sông Mân, thuyền dời bến,
Đêm lạnh, lất phất mưa.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]