Bản dịch của Đào Xuân Quý

Bốn mùa theo nhau đầy kín một năm;
Trong đầu người cũng bốn mùa như vậy:
Mùa xuân khoẻ mà tâm hồn trong trẻo
Tưởng như ôm cả vẻ đẹp, nhẹ nhàng.
Có mùa hè với cây ngát hương xuân
Của ý trẻ, người ưa nghiền ngẫm mãi,
Và nhờ có những giấc mơ như vậy
Mong tiếp cận Thiên Đường:những vịnh lặng yên
Đón hồn người trong Mùa Thu của nó
Vào lúc cánh xếp rồi, con người chỉ
Lơ đãng nhìn suơng, và để trôi đi
Bao chuyện hay như suối qua bậu cửa.
Và có cả Mùa Đông xanh xao, tàn tạ nữa
Nếu không, con người đâu phải của trần gian.