Thơ thành viên » Bùi Thị Ngọc Điệp » Trang thơ cá nhân » Bốn mùa hoa cỏ
Tháng chín cuốc vồng, xới đất
Tháng mười phơi vạn thọ ương
Tưới nước, đánh bầu tất bật
Ngoại thức từ sớm tinh sương.
Cây xập xoè đơm cành lá
Gội sương, tắm nắng vươn cao
Nụ bật đầu cành hối hả
Cuối năm, rực vàng xôn xao.
Chiều hăm ba đưa ông táo
Ngoại nhổ vạn thọ vào chưng
Sửa sang bình hoa ngoại bảo:
“Loài hoa này ngoại rất ưng.”
Loài hoa quê mùa vạn thọ
Sắc hương chẳng sánh hồng, lan
Nhưng vẻ ôn hoà sẵn có
Làm người thiên hạ xốn xang.
Ba mươi trên bàn gia tộc
Bình hoa vạn thọ nghiêm trang
Khói hương lay phay màu tóc
Ngoại cầu phúc thọ an khang.
Mùng một từ nhà ra ngõ
Tưng bừng một sắc hoa quê
Hương thơm miên man trong gió
Mùa xuân ấm áp đang về.
Cứ thế, năm cùng tháng hết
Vạn thọ trải ngập lối quê
Nhà nhà lăng xăng đón tết
Ung dung ngoại ngắm tư bề.
Vạn thọ khiêm nhường, giản dị
Là bạn chung của muôn nhà
Cầu mong cát tường, như ý
Ngày tết cổ truyền quê ta.