Thơ » Trung Quốc » Hiện đại » Bắc Đảo
Đăng bởi hongha83 vào 23/06/2021 20:54
我习惯了你在黑暗中为我点烟
火光摇晃,你总是悄悄地问
猜猜看,我烫伤了什么
我习惯了你坐在船头低吟
木桨淌着水,击碎雾中的阳光
你拖着疲乏而任性的步子
不肯在长椅上重温我们的旧梦
和我一起奔跑,你的头发甩来甩去
隔着肩头满不在乎地笑笑
我习惯了你在山谷中大声呼喊
然后倾听两个名字追逐时的回响
抱起书,你总要提出各种问题
一边撇着嘴,一边把答案写满小手
在冬天,在蓝幽幽的路灯下
你的呵气象围巾绕在我的脖子上
是的,我习惯了
你敲击的火石灼烫着
我习惯了的黑暗
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 23/06/2021 20:54
Anh đã quen em châm thuốc trong đêm
Ngọn lửa bập bùng, em khe khẽ hỏi
Em bỏng chỗ nào, anh thử đoán xem
Anh đã quen em ngồi đầu thuyền rên khẽ
Mái chèo khua, vỡ vụn nắng sương mai
Em bơ phờ lê chân trong vô thức
Không ấm lại giấc mơ xưa trên chiếc ghế dài
Mái tóc đung đưa, em cùng anh chạy
Cách bờ vai, không để ý, cười cười
Trong lũng núi, anh quen em hò hét
Rồi lắng nghe hai cái tên vọng đuổi nhau hoài
Ôm cuốn sách, em đặt bao câu hỏi
Viết đầy sổ tay đáp án, lại chề môi
Vào mùa đông, dưới đèn đường xanh xao lặng lẽ
Hơi thở em quanh cổ anh như tấm khăn quàng
Phải rồi, anh đã quen
Hòn đá lửa em bật lên sáng loé
Anh đã quen với đêm đen.