Thế là ngày tắt lịm đi, níu lấy bộ cánh tối sầm của cối xay gió
Như gợn sóng, cái mát mẻ chiều tà vuốt ve vầng trán
những ngư dân và những kẻ trốn chạy khốn cùng

Đó đây, cuộc sống tiến lên với những bước đi sắt thép
và nhịp điệu chóng mặt
Đó đây, các sự kiện dồn dập gầm gào
Hàng ngàn số phận con người và dân tộc đã bị quét sạch

Thế mà nơi đây âm vang cuộc sống chỉ khẽ khàng dội đến
như tiếng biển đã lặng, như tiếng ngư dân trò chuyện thường ngày
về bão tố và đắm thuyền ở tít khơi xa
khi họ trở về

Những con người tội nghiệp, bình dị ấy
bị dứt khỏi thế giới sục sôi, phó mặc cho Trời
lặng lẽ ngồi vá lưới
Và khi bụng đã no - họ thấy
cuộc đời yên ả vô lo

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]