Bản dịch của Vũ Minh Tân

Ở núi nhạt khô khó kiệt cùng,
Giường thiền nghiêng đổ biếng ra công.
Tình thường thánh gỡ đều vô hiệu,
Tròn sáng vầng trăng giữa khoảng không.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]