Nói gì chiều nay, hỡi linh hồn cô đơn
Nói gì chiều nay, trái tim xưa đã héo
Với người rất đẹp, người rất hiền, người vô cùng yêu dấu
Mà ánh mắt thần tiên đã làm cho người tươi lại tựa hoa xuân
Đem kiêu hãnh của chúng ta để vui mừng ca ngợi
Quyền lực của người, êm ái vô ngần
Da thịt tinh anh của người thơm như da thịt thiên thần
Mắt người khoác cho ta tấm áo bào sáng chói
Trong khoảng cô đơn, trong đêm đen tối
Ở giữa phố phường, ở giữa đám đông
Hình bóng người như bó đuốc trên không
Đôi khi nói: "Ta đẹp và bảo ngươi tuyệt đối
Vì yêu ta chỉ yêu cái đẹp trên đời
Ta là Phúc thần, là Nàng Thơ, là mẹ quý của ngươi."
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]