Bản dịch của Trần Đương

Từ Hác-buốc, đi trong vòng một tiếng
Tới Ham-bua, trời đã tối rồi
Những ngôi sao trên trời như chào đón
Không khí êm đềm, mát dịu hồn tôi

Và khi tôi trở về bên Mẹ
Mẹ kinh hoàng vì quá đỗi vui
Mẹ kêu lên: "Ôi con yêu quý!"
Đôi bàn tay siết chặt, Mẹ cười

"Con thân yêu! Mười ba năm rồi đấy
Thời gian trôi... ờ nhanh thế được sao
Con của Mẹ ơi, hẳn con quá đói
Con nói đi, con thích món gì nào?

"Mẹ có cá, Mẹ còn có ngỗng
Mẹ có cam ngọt lịm nữa mà"
Vâng, xin Mẹ cho con ăn cá, ngỗng
Và ăn cam ngọt lịm, Mẹ à!

Tôi ngồi chén, thật là ngon miệng
Mẹ tôi nhìn sung sướng, Mẹ vui
Mẹ tôi hỏi bao điều ập đến
Cả những điều hóc búa quá thôi!

"Con yêu quý! Hẳn con của Mẹ
Được chăm nom nơi đất khách quê người
Vợ của con có ưa nội trợ
Có vá cho con áo, tất thường ngày?"

Mẹ của con! Cá rất ngon và bổ
Xin Mẹ để con ăn uống từ từ
Nếu không khéo, xương dăm, hóc cổ
Mẹ cho con yên tĩnh đôi giờ

Xong món cá tôi ăn ngon miệng
Mẹ đem vào thịt ngỗng cho tôi
Mẹ lại hỏi bao điều ập đến
Cả những điều hóc búa quá thôi!

'Con yêu quý! Nơi nào tốt nhất
Để con yêu được sống yên nào!
Trên đất Đức hay trên đất Pháp
Dân tộc nào con đánh giá cao?"

Thịt ngỗng Đức con ăn ngon lắm
Nhưng không bằng ngỗng Pháp, Mẹ ơi!
Họ khéo tay khi pha nước chấm
Vầ món nhân, họ khéo tay nhồi

Xong món ngỗng vừa ăn ngon miệng
Mẹ lại đem cam ngọt cho tôi
Món cam ấy, quả là ngọt lịm
Ngọt như chưa từng thấy trên đời

Mẹ lại đặt ra bao câu hỏi
Bởi Mẹ vui, Mẹ hỏi trước, sau
Nghìn câu hỏi, nhiều câu rất mới
Khiến cho tôi không khỏi đau đầu!

"Con yêu quý! Giờ con suy nghĩ
Theo hướng nào? Hay vẫn như xưa?
Mẹ muốn hỏi con đường chính trị
Thuộc đảng nào? Con nói được chưa?"

Cam ngọt lắm, Mẹ ơi, ngọt lắm
Cam thơm tho Mẹ vắt thật tươi
Bởi cam ngọt, con say sưa uống
Con chỉ chừa món vỏ ra thôi

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]