Nàng bước đi đoan trang, lặng lẽ qua con đường đời, không nước mắt, không nụ cười, tươi tỉnh bởi một sự để ý hững hờ.
Nàng nhân hậu và thông minh... và mọi cái đối với nàng đều xa lạ và chẳng ai cần thiết đối với nàng.
Nàng xinh đẹp - và không ai bảo rằng nàng quý trọng nhan sắc của mình hay không? Bản thân nàng chẳng quan tâm và nàng cũng chẳng đòi hỏi sự quan tâm.
Cái nhìn của nàng sâu sắc và không trầm tư, một sự trống rỗng trong con mắt nhìn xanh trong này.
Cũng như vậy trên cánh đồng Elissei - trong những âm thanh trang trọng của giai điệu Glucov - những bóng hình cân đối diễu qua một cách không đau buồn và cũng không vui thú.
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]