Bản dịch của Phan Ngọc

Vào cuối thu, phổi mình có đỡ
Tóc bạc mình chải gỡ được rồi
Thuốc xưa gia giảm ít thôi
Sân, cửa chán khách cũng lười quét sân
Chống gậy bước đi thăm, đáp lễ
Thích trúc, mình bảo trẻ vẽ chơi
Tháng mười sông lặng, ổn rồi
Con thuyền sẽ tới những nơi mình cần

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]