Không khí buổi sớm gửi các bức thư dán con tem cháy bỏng
Tuyết long lanh và các kiện hàng bông dường như nhẹ nhõm - một kilo cân thành 700 gam và không cao hơn nữa
Mặt trời rải trên băng, có vẻ đứng im trên đường bay, ấm nóng hơn là lạnh
Gió thổi dịu dàng, tưởng như đang đẩy chiếc xe trẻ con
Các gia đình đi ra khỏi nhà, thấy trời quang đãng lần đầu tiên sau nhiều thời gian
Chúng ta đang mở chương đầu một câu chuyện kỳ lạ
Tia nắng mặt trời bám vào chiếc mũ không vành bằng lông thú như đám phấn hoa bám vào các mầm cây
và tia nắng mặt trời bám vào cụm từ MÙA ĐÔNG để có mãi mặt ở đó cho đến khi mùa đông chấm dứt
Tôi đứng trầm ngâm trước thiên nhiên chết của các phiến gỗ nằm trong tuyết. Tôi hỏi chúng:
"Chúng bay có đi theo ta trong tuổi bé không?". Chúng trả lời: "Có"
Trong mớ các cây gai, người ta nghe thủ thỉ những từ của một ngôn ngữ mới
mà nguyên âm là màu xanh da trời và phụ âm, vài cành nhánh tí xíu nhẹ nhàng bập bẹ đôi lời dưới ánh tuyết
Một chiếc phi cơ được trả lương đã bày tỏ lời chào từ biệt trên các chiếc váy vang như sấm
làm cho sự im lặng trở nên thấm sâu hơn
[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]