Đi theo chiều dài bức tường phản thơ
Chớ nhìn lên phía trên
Nó tìm cách bao vây các cuộc đời người đã trưởng thành chúng ta
trong thành phố bảo thủ, trong cảnh quan bảo thủ

Nhà thơ Éluard sờ một nút bấm
tường bỗng mở
vườn cây hiện ra

Ngày xưa tôi băng qua cánh rừng bằng một thùng đựng sữa
Cả bốn bên, những thân cây màu tím
một hài kịch cũ đã được dựng lên
cũng đẹp như một chiếc lư đồ cúng

Mùa hạ đọc cho chúng ta nghe những cuộc phiêu lưu ký của Ngài Pickwick
Cuộc đời đẹp, một xe ngựa mui gập
Chở người hào hoa phong nhã làm ta tức tối

Hãy nhắm mắt lại và thay đổi ngựa

Các tư tưởng trẻ con nhất đến với chúng ta trong phút giờ nguy khốn
Chúng ta ngồi ở đầu giường người ốm và nguyện cầu
mỗi khắc được nghỉ ngơi trong cảnh gian nguy
một lỗ hở trong đó các truyện của Ngài Pickwick đều có thể bước vào

Hãy nhắm mắt lại và thay đổi ngựa

Khó lòng thích những mẩu chuyện từng ngao du lâu đời rồi
Những ghi khắc trên các chuông nhà thờ
những ngạn ngữ quẩn quanh xung quanh các vị thánh
và những hạt cũ càng đã bao nhiêu lượt mấy nghìn năm

Ôi, Archilochos. Chẳng có câu trả lời nào cả

Lũ chim mơn trớn bộ lông phủ ngoài của biển
Chúng tôi đi vào nhà với Simenon
để mùi hương tồn tại của loài người đã có
ngay tại những nơi các mầm lá non nhú ra

Hãy hít thở mùi hương của chân lý

Cánh cửa sổ mở dừng lại ngay tại chỗ này
giáp với các ngọn cây
cùng bức thư vĩnh biệt của bầu trời hoàng hôn

Shiki, Björling và Ungaretti
cuộc đời họ được viết bằng phấn trắng trên bảng đen của cái chết
Trường ca ấy, hoàn toàn có thể

Tôi nhìn lên không trung khi cành cây rung chuyển
Những hải âu trắng ăn quả anh đào đen

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]