Qua làng Khuyết khôn cầm thương cảm Ngài từng than không giảm ngày đêm Cây hoang la mạn leo lên Rong rêu đã phủ tường trên nhiều rồi Đệ tử giỏi ba ngàn người học Danh Tố vương ghi khắc muôn đời Tiêu điều Thù Tứ gió vùi Đêm thanh trăng rọi trên đồi núi thu