Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Hoa lan khóm nhược thật thanh tao,
Mọc tốt từ xuân qua hạ vào.
Một vẻ trong rừng một khoảng vắng,
Nở bông đỏ thắm tím nhành cao.
Mặt trời chầm chậm đang nằm xuống,
Thu gió dịu dàng mới bắt đầu.
Hoa rụng trong mùa đều đã hết,
Ý hay rốt cuộc thành gì nào?