Bạch quen như lão tánh phong lưu,
Hơn kém tài thơ Nguyên Chấn xưa.
Ngọn bút tuyệt vời khi đắc dụng,
Văn chương sắc sảo buổi về hưu.
Song nam núi bắc dừng ngâm hứng,
Suối hưởng tùng reo giữ vẻ cười.
Mong được cùng ai về biệt thự,
Bạn cùng ngày tháng mãi nhàn du.