Bản dịch của Nguyễn Văn Đề

Phong lưu lão Bạch tánh quen rồi,
Hơn kém tài thơ chín với mười.
Ngọn bút tuyệt vời lúc đắc dụng,
Lời thơ sắc sảo buổi quy lai.
Song nam, núi bắc thêm cao hứng,
Hoa nở, suối reo rộn tiếng cười.
Mong được cùng ai chung biệt thự,
Lâm tuyền ngày tháng mãi rong chơi.