Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Sao giống Đông Pha, tựa Thoái Chi,
Mệnh thân trùng bọ, dám mong gì?
Niềm thương răng lưỡi mình đành phận,
Gánh nợ văn chương khó chối đi.
Hận cũ trùng dương nào biết được,
Mà chung sầu tứ buổi thu bi.
Cảm đề gửi xuống dòng Hương đó,
Mượn ý Thiều Khê mấy chữ thi.