Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Tầm thường ngọn núi dựa trời quang,
Đầy lối hoa tươi, rải cánh hồng.
Thanh gỗ dăm ba ngang bắt suối,
Ngỡ nhà nơi đấy ẩn mây lồng.